# K S T U D I O V N

K h a n g V o P h o t o g r a p h e r

KStudio - Nhiếp Ảnh Chuyên Nghiệp Về Xe

Steps & Stories

5. Bao nhiêu tiền trong hành trang

4. Hành trang mang theo

3.Nhân sự

2.Thiết bị không sai, mình sai

1.Đi tìm câu trả lời

Lời giới thiệu

5. Bao nhiêu tiền trong hành trang

” Đi chậm, đừng để đi lùi “

Xin chào anh chị và các bạn !

Mình là Hoàng Khang, thợ chụp ảnh tự do, mình làm việc trong lĩnh vực nhiếp ảnh sản phẩm, đặc biệt là về sản phẩm xe hai bánh. Rất mong được góp một chút kinh nghiệm trong nghề, hoặc gửi đến niềm vui, động lực nho nhỏ nào đó cho người đọc, và ở phía ngược lại Khang cũng đón chờ sự góp ý từ mọi người để củng cố, hoàn thiện hơn tay nghề của mình.

Ở bài chia sẻ trước, có một yếu tố Khang chưa đề cập tới, đó là về vấn đề tài chính tối thiểu cần có lúc khởi nghiệp dịch vụ sản xuất hình ảnh, điều này sẽ phụ thuộc vào nhiều điều, nhất là phân khúc khách hàng mà mọi người nhắm đến để phục vụ, do chuyên sản xuất về hình ảnh sản phẩm xe hai bánh, nên Khang sẽ xoay quanh về tài chính của mục đích này.



Là một nhân viên thiết kế, việc xác định cần phải mua gì, cho mục đích nào, phải bắt đầu ra sao, đối với Khang là một điều cực kỳ khó khăn và đây là gốc rễ của vấn đề ” chi phí khởi nghiệp “, vì nếu chúng ta không biết cụ thể phải cần bao nhiêu dụng cụ làm nghề, thiết bị hỗ trợ, kỹ năng cần có là gì để có thể chi thì mọi thứ như màn sương mờ, cứ vừa đi vừa đoán, mà khởi nghiệp như vậy thì có vẻ ” hơi khoai “. Những lúc có cơ hội hỏi thăm kinh nghiệm và chi phí thiết bị của các anh đi trước, thì có vài lần làm mình hơi chùn bước, chỉ cần nghe đến mấy chục triệu chỉ để mua cái camera, ống kính là thấy mệt rồi, lại còn phải thêm đèn, chân đèn, softbox, máy tính v.v…., sơ sơ thôi cũng phải gần 200 triệu chỉ để đáp ứng cơ bản trong suy nghĩ, sau một khoảng thời gian phải loay hoay ban đầu, thì mình nhận ra rằng phải cần hơn con số đó rất nhiều.

Có một sự thật là mình không dám vay ngân hàng, bởi vì số lượng khách hàng trong thị trường này rất ít mà lại phải cạnh tranh với đàn anh trong nghề, dẫn đến việc lợi nhuận không được đảm bảo, nên vay ngân hàng lúc này có lẽ sẽ làm mình căng thẳng đến mất ngủ hoặc dễ dẫn đến cảnh lâm vào nợ xấu. Thêm một lựa chọn nữa là nhờ sự trợ giúp từ người thân hoặc gia đình, nhưng sau một thời gian tìm hiểu về các vấn đề phải gặp thì thấy được vài điểm mạnh và yếu của điều này, nên mình đã không chọn. Tốt nhất trong lúc này bản thân mình đã lựa chọn cách tự kiếm tiền, tiết kiệm được bao nhiêu thì xây dựng bấy nhiêu, Khang đã bắt đầu bằng những khoảng lương văn phòng hàng tháng, mua từng món đồ cơ bản, song song đó cũng tìm hiểu thêm những chi tiết còn thiếu sót của mình.

Hình ảnh minh hoạ “các thiết bị cần mua ban đầu” được tạo ra bằng AI.

Con đường mình chọn có tốc độ đi khá chậm, lương mỗi tháng hoặc vài tháng mới mua được 1 món, nhưng nó cũng có lợi ích, mình có nhiều thời gian hơn để tập sử dụng và dần thu xếp kho dụng cụ để đến lúc sử dụng không bị mất thời gian loay hoay, điều này thì tuỳ vào mỗi hoàn cảnh của mỗi người lương cao hay thấp sẽ dẫn đến thời gian chuẩn bị dài hay ít hơn, vì chỉ có bản thân mới quyết định được cần bỏ ra bao nhiêu cho mỗi giai đoạn. Sau khi hoàn thiện được dụng cụ làm việc, thì mình có đúc kết cơ bản những thiết bị ban đầu cần có như sau:

  1. Bộ máy ảnh:
    Đây là thiết bị cần phải để tâm đầu tiên, thợ ảnh mà không có máy ảnh thì khác gì đi đánh trận mà đem tay không, mình rất đắn đo nhiều thông tin cần để so sánh và đưa ra quyết định ở chiếc máy ảnh đầu tiên này: nào là chất lượng của thương hiệu, nào là nó nghiêng về màu nào, crop hay fullframe, file RAW nặng bao nhiêu, v.v….., nhưng sau này mình chỉ cần biết 2 thứ, đó là kích thước cảm biến và công nghệ mới của cảm biến, vì kích thước cảm biến càng lớn thì thông tin thu vào của file RAW càng nhiều, cho ra tấm hình nhiều chi tiết hơn, giúp cho phần hậu kỳ tốt hơn, còn công nghệ mới của cảm biến sẽ hỗ trợ tốt nhất về phần màu sắc của sản phẩm, vì sản phẩm ra năm nay mà chúng ta dùng máy ảnh có cảm biến của 10 năm trước thì độ sai màu là điều đáng lo ngại.
    Kèm theo là ống kính, chân máy và balo dành cho máy ảnh. Ống kính cần phải đảm bảo yêu cầu khi chụp: hình ảnh sản phẩm không được méo, không bị mờ, không bị loe màu ở viền của chủ thể, tiêu cự bảo đảm khoảng cách của máy chụp và chân máy để không bị phản chiếu vào sản phẩm. Chân máy chỉ cần trụ vững chắc được cân nặng của máy và ống kính, có khả năng linh hoạt xoay máy 360 độ ngang và 90 độ dọc. Balo máy ảnh đủ an toàn, chắc chắn để đem máy đi khắp nơi, và đựng những phụ kiện lặt vặt khác.
  2. Dụng cụ, thiết bị hỗ trợ sản phẩm: ( phần này tuỳ theo định hướng chụp cái gì, thì có sự khác nhau )
    Những món lặt vặt như khăn lau mịn, bàn chải để vệ sinh, dung dịch làm sạch, dung dịch làm bóng, máy xịt hơi, kềm, tua-vít đều cần phải trang bị từng ít một. Các dụng cụ làm sạch bề mặt và sạch sâu rất quan trọng ở tiền kỳ, vì có những trường hợp chỉ cần lau sơ qua chỉ mất của chúng ta vài giây nhưng sẽ cứu được vài chục phút ngồi hậu kỳ, kèm thêm sự đảm bảo được chi tiết và chính xác của bề mặt sản phẩm. Còn các dụng cụ về kỹ thuật để đề phòng về những sự cố lỗi lặt vặt của sản phẩm, điều này thì mình khó mà lường trước khi nào xảy ra, nên mua dần để luôn trong trạng thái sẵn sàng.
  3. Ánh sáng, thiết bị hỗ trợ ánh sáng:
    Ban đầu mình khá nhức đầu trong việc phải chọn thương hiệu nào, công suất ra sao, loại flash như thế nào, bao nhiêu cái, chân đèn đi kèm ra sao, xài với trigger gì v.v….nhưng cuối cùng vẫn phải phù hợp với túi tiền và đủ cường độ ánh sáng, nên mình đã chọn những loại đèn strobe giá rẻ ( đâu đó vào năm 2018 giá mua dao động 3-8tr/1 đèn ), số lượng khoảng 5-6 cái, chân đèn và softbox chỉ đủ đáp ứng nhu cầu của số lượng đèn. Ở đây mình có một điều rút ra được, cho dù sử dụng đèn chất lượng như thế nào, thì chỉ nên mua của 1 thương hiệu, 1 dòng sản phẩm để màu sắc trong ánh sáng cho ra như nhau, dù lệch hay đúng màu thì việc hậu kỳ sẽ đỡ nhức đầu hơn. ( còn nhức đầu như thế nào thì tuỳ vào số tiền bỏ vào thiết bị này )
    Do mình chụp sản phẩm lớn, nên cũng cần phải có những thiết bị hỗ trợ ánh sáng cỡ lớn, ví dụ như chân đèn và softbox, trong giai đoạn chuẩn bị này, khi thấy giá của một thiết bị dùng để treo đèn trần thì thật sự quá mắc với khả năng, nên mình đã chọn phương pháp nhờ mấy anh thợ sắt chế ra để sử dụng với nhu cầu, giá thì rẻ hơn khá nhiều, vẫn đáp ứng được công năng, đổi lại khi sử dụng sẽ hơi lo lắng. Mình không khuyến khích sử dụng phương án này, nhưng về chi phí thì thật sự là điều cần phải đắn đo rất nhiều trong mỗi món đồ.
  4. Thiết bị hậu kỳ:
    Máy tính để bàn là sự lựa chọn tối ưu nhất, và đây là thiết bị quan trọng thứ hai của mình, mình đã không ngại khi dùng khoảng tiền thưởng Tết để mua nó. Thiết bị này cần phải cân xứng với độ mong muốn hiệu quả cho ra của một tấm hình, máy tính đủ mạnh, thậm chí nên dư một chút công suất sẽ giúp mình thoải mái hơn, khả năng quan sát kỹ hơn, tốc độ xử lý nhanh hơn, tiết kiệm thời gian hơn trong phần xử lý hậu kỳ. Tiết kiệm và đắn đo về hiệu năng của máy tính sẽ khiến mình mất thời gian hơn trong các dự án, và dễ khiến chúng ta căng thẳng, e ngại trước những deadline cực kỳ gấp. Song song cũng cần phải có một màn hình đủ tốt để làm việc, chỉ có hai điều cần cẩn thận khi chọn màn hình lúc này là độ chuẩn màu cho sản phẩm và tốc độ quét của màn hình cho sức khoẻ của mắt mình, sau này mình sẽ chia sẻ về các vấn đề liên quan đến màn hình nhiều hơn.

Để bước ra thị trường sản xuất hình ảnh, những điều mình nêu trên chỉ mới là cơ bản chứ chưa thực sự chuyên sâu vào từng ngóc ngách của nghề, nhìn và nhẩm sơ sơ thôi thì đâu đó chi phí cũng đã tốn rất nhiều mà chưa đảm bảo được nhận dự án. Và ở mỗi một món đồ cần mua, phải xác định được mục đích phục vụ của riêng nó, hạn chế tối đa việc cứ thấy thích thì mua, dẫn đến sự lãng phí mà mình đã từng mắc phải. Có một phương án kèm theo đó là thuê thiết bị, ở dự án đầu tiên mình đã thuê một ít, nhưng lại có những vấn đề của riêng nó, chủ yếu là sự phụ thuộc này sẽ dẫn đến việc thụ động trong quá trình làm việc và chi phí nhận được của dự án sẽ không được tối đa, nên mình đã không chọn cách này.

Chi phí ban đầu luôn là bài toán khó giải của bất cứ một người khởi nghiệp trong bất cứ ngành nghề nào, sẽ rất may mắn đối với những ai có được sự hỗ trợ từ nhiều hướng, với mình thì mình nhìn thấy các mốc để đạt và từng bước vượt qua nó với hết khả năng. Tiền rất cần thiết trong giai đoạn này, nhưng nếu nghiêng về điều này quá nhiều, mình sẽ dễ bị vướng vào vòng xoáy của nó mà mất đi thời gian tìm hiểu những điều khác để hỗ trợ cho ngành nghề, chi bằng xây dựng từ từ theo khả năng vốn có, bước chậm nhưng không bao giờ bước lùi. Cám ơn anh chị và các bạn đã dành thời gian, rất mong kinh nghiệm hôm nay giúp ích được một chút nào đó cho mọi người, hẹn gặp lại ở những bài chia sẻ sau, chúc anh chị và các bạn một tuần làm việc thật hiệu quả và đạt được thắng lợi trong công việc.

( Thứ hai, 23/06/2025 )

Copy link

4. Hành trang mang theo

“Đam mê, trách nhiệm và hoài bão”

Xin chào anh chị và các bạn !

Mình là Hoàng Khang, thợ chụp ảnh tự do, mình làm việc trong lĩnh vực nhiếp ảnh sản phẩm, đặc biệt là về sản phẩm xe hai bánh. Rất mong được góp một chút kinh nghiệm trong nghề, hoặc gửi đến niềm vui, động lực nho nhỏ nào đó cho người đọc, và ở phía ngược lại Khang cũng đón chờ sự góp ý từ mọi người để củng cố, hoàn thiện hơn tay nghề của mình.

 



Khang tin rằng trong quá trình xây dựng một điều gì cho bản thân, nền móng mà chúng ta cần phải quan tâm trước hết, củng cố và bồi đắp càng nhiều càng tốt, đó là chính bản thân mình, với một người thợ ảnh trong môi trường quảng cáo, ngoài những điều cơ bản cần có như: niềm đam mê, kỹ năng nghề, trang thiết bị hỗ trợ v.v…..thì còn rất nhiều điều cộng thêm khác cần phải học hiểu và cân bằng: kỹ năng hậu kỳ, tài chính cá nhân, pháp lý, quản trị nhân sự, xây dựng profile v.v…..Kể nữa thì vẫn còn, nhưng như vậy để hiểu rằng có rất nhiều vấn đề cần phải quan tâm để một thợ ảnh thương mại có thể duy trì, xây dựng và phát triển sự nghiệp của riêng mình.

 

Hình ảnh minh hoạ được tạo bằng AI.

Tại sao lại có quá nhiều điều cần để ý như vậy?
Nếu nghĩ một chút về cách hoạt động của một công ty, thì những yếu tố mình kể trên đều có một đội ngũ hoặc một cá nhân đảm nhiệm vai trò và phối hợp với nhau, đặc biệt là báo cáo với người đứng đầu để vận hành và phát triển. Thu nhỏ mô hình lại và đặt vào mình, thấy có rất nhiều sự tương đồng và khác biệt đúng không ? Nhất là công ty thì các nhân sự có chuyên môn riêng, còn cá nhân thì phải biết tới và từ từ biết sâu hơn về chuyên môn cần đó, sau này có điều kiện hơn hoặc khi cần tới thì mới có thêm nhân sự phụ ở mảng mình cần. Điều này ban đầu khi nghĩ qua, sẽ thấy có vẻ như đòi hỏi quá nhiều ở một thợ ảnh, mọi thứ chỉ cần có chi phí thanh toán là thoả được thôi mà, nhưng qua một khoảng thời gian làm việc, bản thân Khang thấy những điều này thậm chí chỉ tạm gọi là ” cơ bản nên biết ” với người khởi nghiệp, nhưng hôm nay câu chuyện chỉ nằm ở phần đầu của hành trang, nên Khang sẽ không đưa quá nặng về chuyên môn.

Bước vào kinh doanh trong lĩnh vực nhiếp ảnh, đam mê – yêu thích là điều không cần bàn cãi, nhưng ngọn lửa này có giữ được lâu dài hay không thì câu chuyện hoàn toàn khác. Ban đầu là đam mê, phục vụ cho sự yêu thích của bản thân, bước vào kinh doanh thì chuyển thành công việc phục vụ cho khách hàng, muốn được trả chi phí cho công việc thì phải có trách nhiệm với chính nó và bản thân, muốn phát triển hơn nữa thì phải xây dựng và có ước mơ, mà để ước mơ thành hiện thực thì chỉ có bắt tay vào làm.

  1. Niềm đam mê.
    Phải nhìn nhận một điều là ở trong bất cứ lĩnh vực nào, bất cứ ai trước khi xây dựng sự nghiệp, thì ngọn lửa đam mê – yêu thích với ngành nghề đã được thắp lên từ lâu, dù lửa mãnh liệt hay liu riu đều mang ý nghĩa lớn lao, mong muốn sự yêu thích của mình được phục vụ, đem lại lợi ích cho mọi người theo cách của riêng mình. Đây là món ăn tinh thần hàng đầu, là ngọn lửa thắp sáng cho bản thân, nó có thể giúp mình vượt qua được nhiều khó khăn, chấp nhận thực tế để cố gắng, sẵn sàng hy sinh bản thân và thời gian để tìm tòi kiến thức phục vụ cho điều mình yêu thích. Nhưng ngọn lửa này cũng cần phải biết cách duy trì, đừng để như ngọn đuốc tự thiêu đốt chính mình vì đuốc thì có thể thay được còn lửa đam mê đến lúc tắt hoặc cạn kiệt thì khó lòng thắp lên.
  2. Trách nhiệm trong công việc.
    Đã hướng đến kinh doanh, thì phải có tinh thần trách nhiệm với công việc, với khách hàng, đừng vì vài câu nói vui miệng hoặc vài dòng trạng thái trên mạng xã hội của người khác mà làm mất điều này ở bản thân. Khách hàng là người tin tưởng, trao công việc cho mình và không ai khác trả chi phí cho mình ngoài khách hàng, từ đây chúng ta mới có thể duy trì và phát huy sở trường của mình.
    Biết cam kết với chất lượng sản phẩm của mình làm ra và luôn phục vụ tốt hơn so với mức cần thiết của khách hàng dù họ không đòi hỏi ( hoặc vì lý do nào đó, có thể chưa biết đến ), điều này giúp cho chúng ta giữ được uy tín, bày tỏ được tinh thần hợp tác, học hỏi và dần dần tốt hơn trong công việc, đến một lúc nào đó nhìn lại chúng ta sẽ thấy được mình đã tiến xa tới đâu.
    Lấy ví dụ của bản thân: có những lúc trong công việc, Khang được khách hàng yêu cầu chụp thêm hoặc chỉnh sửa thêm một vài hình ảnh, để ý thì thấy họ có vẻ ngại nhưng Khang luôn luôn sẵn sàng làm điều đó và vui vẻ hỗ trợ, vô tình điều này có thể trở thành một điểm cộng, và những lần hợp tác sau mọi người trao đổi công việc với nhau rất thoải mái.
  3. Trách nhiệm với bản thân.
    Cố gắng bỏ qua những điều giống như ” trời nắng thì làm, trời mưa thì nghỉ “, bởi vì bạn có thể chậm nhưng kế hoạch thì không, sự xao nhãng của bản thân có thể gây ảnh hưởng đến kế hoạch của người khác, và trực tiếp ảnh hưởng đến uy tín của mình. Ngoại trừ những trường hợp bất khả kháng như đổ bệnh nặng thì miễn bàn, nhưng Khang đã từng trải qua vài trường hợp, bệnh thì bệnh, mệt thì mệt nhưng ” hạn nộp bài “ vẫn vậy, làm sao để đáp ứng được tiến độ công việc thì đó là chuyện của mình.
    Ở đây cần phải nói đến một điều không thể thiếu, đó là kỷ luật. Kỷ luật trong thời gian sinh hoạt hàng ngày, trong kế hoạch của dự án, trong chi tiêu, với sức khoẻ, và với khả năng trao dồi kiến thức để không bị tuột hậu với thời đại. Tất nhiên những điều này cần thời gian dài để thành thói quen, và luôn duy trì dù ít dù nhiều cũng phải cố gắng vì thật sự chỉ có cách này mới duy trì bản thân, phát triển được sự nghiệp của riêng chúng ta một cách lâu dài và giữ được ngọn lửa đam mê.
    Trao dồi những kiến thức trong nghề để luôn đưa đến sự mới mẻ cho khách hàng, và làm mới bản thân mình, song song đó cũng cần phải tìm hiểu càng sớm càng tốt những trải nghiệm – kinh nghiệm từ những người khác để đem lại bài học cho mình, nhằm hạn chế những rủi ro, vấn đề không đáng phải gặp.
  4. Hướng tới một mục đích lớn hơn.
    Ở bản thân Khang luôn cố gắng để không phải chăm chăm vào chi phí nhận được của mỗi tấm hình hay mỗi dự án, điều này cần nhưng không phải là tất cả, không phải là điều ưu tiên, tuy trong khoảng thời gian đầu thì điều này rất khó vì nếu không có chi phí thì làm sao duy trì được, tuy nhiên mỗi người sẽ có mỗi mục đích khác nhau nhưng hãy cố gắng hạn chế những mục đích phục vụ cá nhân, hướng tới mục đích phục vụ cho tập thể hoặc xã hội, nó sẽ giúp chúng ta có tầm nhìn xa rộng hơn, kiên trì hơn khi gặp những khó khăn.
    Một người thợ ảnh không chỉ đứng lại ở việc cầm máy lên chụp hay việc sản xuất hình ảnh, có nhiều giá trị khác đang chờ được chạm tới, mà qua góc nhìn, khả năng, kinh nghiệm của mỗi người sẽ hướng tới những giá trị khác nhau nhằm giúp ích cho xã hội.

Như vậy, có thể hiểu hành trang đầu tiên cần mang theo suốt hành trình, đó là một niềm đam mê với nhiếp ảnh cần được duy trì, tinh thần luôn luôn học hỏi và mong ước bước ra một thế giới rộng hơn, đọc tới đây có lẽ anh chị và các bạn sẽ lấn cấn về vấn đề chi phí ban đầu, thật ra chi phí luôn là chuyện quan trọng cần phải để ý tới và Khang sẽ nói ở những bài sau, nhưng nếu như đặt nó nằm ở hàng đầu, thì có lẽ nó sẽ trở thành rào cản đầu tiên cần phải bước qua, không khéo lại vấp ngã đổ hết hành trang. Khang tin là như vậy, bởi vì bản thân mình đã lấy chi phí khởi nghiệp từ việc dành dụm đồng lương lúc còn làm trong văn phòng, thì mọi người ai cũng có thể làm được thậm chí làm tốt hơn. Cám ơn anh chị và các bạn đã dành thời gian, hẹn gặp lại ở những bài chia sẻ sắp tới, chúc anh chị và các bạn một ngày Chủ Nhật thật vui tươi, hạnh phúc bên người thân và gia đình.
( Chủ Nhật, ngày 15/06/2025 )

 

Copy link

3.Nhân sự

” Lính đánh thuê hay anh em đồng lòng ?”

Xin chào anh chị và các bạn !

Mình là Hoàng Khang, thợ chụp ảnh tự do, mình làm việc trong lĩnh vực nhiếp ảnh sản phẩm, đặc biệt là về sản phẩm xe hai bánh. Rất mong được góp một chút kinh nghiệm trong nghề, hoặc gửi đến niềm vui, động lực nho nhỏ nào đó cho người đọc, và ở phía ngược lại Khang cũng đón chờ sự góp ý từ mọi người để củng cố, hoàn thiện hơn tay nghề của mình.
cuối bài chia sẻ trước, Khang có đề cập rằng “anh em trong ekip rất quan trọng”. Trong một số ngành nghề, người hỗ trợ thường được gọi là thợ phụ, người làm thuê, hay thậm chí là “lính đánh thuê”. Điều này hoàn toàn bình thường và sòng phẳng: họ làm việc, chúng ta trả công, đôi bên vui vẻ. Tuy nhiên, với Khang và ngành sản xuất hình ảnh, câu chuyện này lại hơi khác một chút, vì nó có phần liên quan đến tính cách cá nhân, nên nếu có điều gì chưa phù hợp, mong anh chị và các bạn bỏ qua.
Nếu chỉ làm việc cùng nhau 1 ngày, 1 tuần hoặc trong thời gian ngắn, việc tìm người khá đơn giản – chỉ cần đăng vài dòng tuyển dụng trên mạng xã hội là có ngay. Nhưng để cùng đi đường dài nhiều năm, thậm chí từ lúc khởi nghiệp, nhân sự không chỉ là “tay chân” mà còn là tinh thần và đầu óc cho từng dự án, từng vấn đề chúng ta gặp phải.

Tìm Đồng Đội Để Đi Đường Dài
Thật khó để tìm được những người anh em có thể chịu đi đường dài với chúng ta, nhất là khi thu nhập từ các dự án chụp hình khá bấp bênh – đặc tính của “nghề tự do” là vậy. Nhưng cảm giác được quý mến, tôn trọng trong ekip là điều vô cùng giá trị, ekip của Khang đã có những người anh em cùng bước đi trên chặng đường này, bởi vì trước đó, chúng mình đã có:

  • Môi trường hoạt động chung lâu năm: Giúp mọi người dễ dàng thấu hiểu tính cách của nhau.
  • Thường xuyên gặp gỡ, nói chuyện, giải trí: Dù không cùng ngành nghề hay công ty, chúng mình vẫn giữ sự gắn kết.
  • Cùng ý hướng hợp tác: Ở một hoàn cảnh khác, chúng mình tìm thấy tiếng nói chung trong công việc.
  • Tinh thần không ngại khó khăn: Ai cũng sẵn sàng đưa ra ý kiến và tự ý thức làm việc theo khả năng của mình.

Thậm chí, anh em trong ekip còn vui vẻ làm mẫu ảnh để hỗ trợ khách hàng chụp Key Visual,
điều này thể hiện sự hết lòng vì công việc chung.

Ở mặt chuyên môn, anh em là “tấm chiếu mới”, phải cùng nhau tìm hiểu, tập sử dụng từng món đồ hỗ trợ chụp ảnh, và sự thành thạo được cải thiện dần qua thời gian và từng vấn đề gặp phải. Còn việc tuyển dụng nhân sự, có thể giúp một cách nhanh chóng tìm được những người lành nghề, có kinh nghiệm, tiết kiệm thời gian đào tạo và trong quá trình làm việc, họ cũng có thể dần gắn kết với chúng ta hơn. Để rõ ràng thêm, mỗi dự án của ekip Khang cần tối thiểu 4 người (chưa tính Khang) – lý do sẽ được giải thích trong một bài chia sẻ khác. Với cá nhân Khang, mình luôn nhìn những người hỗ trợ, làm chung với mình là anh em hơn là “lính đánh thuê”. Dưới đây là những cảm nhận của mình lý do tại sao:

  1. Trách nhiệm cộng tác – Tinh thần làm việc:
    Tinh thần tích cực và chủ động: Anh em trong ekip cực kỳ tích cực. Thậm chí họ còn nhắc nhở Khang kiểm tra và nhìn lại trong kho thiết bị trước khi làm việc – dù đây là trách nhiệm của Khang. Tuy không phải công việc chính, mỗi khi có dự án, mọi người đều tranh thủ sắp xếp công việc chính và gia đình để hỗ trợ. Cảm giác này giống như trong phòng họp, một người hỏi ai tham gia được thì giơ tay, và kết quả là tất cả đều giơ tay. Nếu là bạn, bạn sẽ cảm thấy thế nào?
    Tự giác và hỗ trợ lẫn nhau: Trong quá trình sản xuất, anh em luôn tự giác hoàn thành công việc ở từng khâu. Dù ban đầu còn lúng túng với thiết bị, nhưng khi đã quen, mọi người tự biết phải làm gì tiếp theo, để ý và hỗ trợ nhau. Có những lúc làm việc từ sáng sớm đến đêm khuya mọi người đã thấm mệt, nhưng cách hợp tác với nhau và với khách hàng không hề thay đổi, vẫn cố gắng hoàn thành dự án. Đây là điều Khang thấy hạn chế ở “lính đánh thuê”, mặc dù vẫn có những người rất xuất sắc.

    Trao đổi vui vẻ và hiệu quả: Trong lúc làm việc, anh em trao đổi rất vui vẻ nhưng vẫn đảm bảo tiến độ công việc. Điều này giúp xóa bớt sự mệt mỏi và áp lực chung.
    Bảo mật trong công việc: Nếu như trong ekip có một người lạ hoặc một người mới, điều này ít nhiều sẽ làm chúng ta phân tâm, vì chỉ cần lộ ra một chút gì đó của dự án sẽ làm ảnh hưởng đến kế hoạch marketing của khách hàng, và ảnh hưởng này sẽ không thể đo đếm được. Nhưng với sự gắn kết, ekip của mình chưa từng phạm phải vấn đề nghiêm trọng này.
  2. Những lúc “nghỉ” không dự án:
    Ở đây, là những lúc không có dự án, mọi người cùng suy nghĩ cách giải quyết cho những vấn đề đã gặp phải khi làm việc, để đưa ra câu trả lời cho những lần sau nếu có gặp lại vấn đề đó, giúp hiệu quả công việc được tốt hơn, mặc dù không được trả thêm bất cứ chi phí nào nhưng rất thoải mái đề xuất phương án và ngồi lại nghiên cứu với nhau.
  3. Kỹ năng từ những ngành nghề khác nhau:
    Mỗi người làm việc ở lĩnh vực khác nhau, đưa ra góc nhìn khác nhau, và tuỳ theo ngành nghề lại có đóng góp riêng cho việc xây dựng ekip không giống ekip nào, từ phần cứng cho đến phần mềm, kỹ thuật điện cho đến gia công.
  4. Thanh toán chi phí:
    Đây là vấn đề khá tế nhị. Với “lính đánh thuê”, đúng thời hạn là phải chi trả bất kể khó khăn gì xảy ra. Nhưng với sự đồng cảm của anh em, những lúc khó khăn sẽ dễ dàng vượt qua hơn, dễ trao đổi với nhau. Dù anh em không có trách nhiệm phải chịu đựng chung, nhưng đó là điều đáng quý ở những người làm việc cùng Khang.

Cảm nhận như vậy không có nghĩa là “lính đánh thuê” kém hơn. Ngược lại, họ rất chuyên nghiệp, có sự đảm bảo cao về tay nghề và chuyên môn. Tuy nhiên, họ cũng có những hạn chế nhất định, đặc biệt là về tinh thần xây dựng chung. Tóm lại, có hai mặt trong việc lựa chọn nhân sự, Khang đã quyết định chọn đi con đường dài, và luôn quý mến, tôn trọng những anh em đã cùng hỗ trợ mình. Nhân sự nhanh-giỏi tay nghề chưa chắc đã đi đường dài được, còn nhân sự chưa biết gì nhưng chấp nhận “chung thuyền” với mình thì cần thời gian đào tạo tay nghề, nhưng tinh thần sẽ được gắn kết, thấu hiểu và dễ thông cảm cho nhau hơn. Với Khang, những điều này rất cần thiết trong việc xây dựng một ekip và chúng ta đều biết rằng có những vấn đề không thể giải quyết bằng chuyện tiền bạc được, một thợ ảnh sẽ có nhiều lúc bị ” quá tải “ trong công việc mà những lúc làm việc thì anh em ekip ít nhiều sẽ là chỗ dựa, hỗ trợ tinh thần cho nhau.
Không có ekip nào là hoàn hảo, mỗi ekip mỗi người đều có một thế mạnh riêng, tùy vào hoàn cảnh khởi nghiệp, điều kiện tài chính, nhu cầu khách hàng, khả năng của thợ ảnh sẽ tìm ra được đội ngũ của riêng mình. Cám ơn anh chị và các bạn đã dành thời gian, hẹn gặp lại trong bài chia sẻ tiếp theo của Khang, chúc các anh chị một ngày làm việc và học tập hiệu quả.
( Thứ sáu, ngày 06/06/2025 )

Copy link

2.Thiết bị không sai, mình sai

“Cái gì cũng hay, cái gì cũng muốn mua”

Xin chào anh chị và các bạn !

Mình là Hoàng Khang, thợ chụp ảnh tự do, mình làm việc trong lĩnh vực nhiếp ảnh sản phẩm, đặc biệt là về sản phẩm xe hai bánh. Rất mong được góp một chút kinh nghiệm trong nghề, hoặc gửi đến niềm vui, động lực nho nhỏ nào đó cho người đọc, và ở phía ngược lại Khang cũng đón chờ sự góp ý từ mọi người để củng cố, hoàn thiện hơn tay nghề của mình.
Hôm nay, Khang muốn chia sẻ về khoảng thời gian ban đầu, lúc chân ướt chân ráo đi mua đồ để khởi nghiệp mà trong đầu chưa hiểu sâu về trang thiết bị trong nhiếp ảnh, không biết tìm ai để hỏi ngoài mấy anh chị bán hàng, dẫn tới những kết quả tốt có, dở cũng có. Trong khoảng thời gian làm thiết kế ở môi trường agency, Khang có quan sát các thiết bị chụp ảnh, quay phim được sử dụng-những lúc được giao trách nhiệm đi theo hỗ trợ, và mỗi lần quan sát đều ” rất choáng ngợp “, phải nói là như vậy, quá nhiều trang thiết bị cần phải ghi nhớ, và bản thân cũng không biết hết được mục đích riêng, cách sử dụng của mỗi dụng cụ đó ra sao và với trí nhớ không mấy rõ ràng của mình, mỗi lần đi ra tiệm mua từng món phụ kiện chụp ảnh, Khang đã mất khá nhiều thời gian vì cứ phải diễn tả công dụng mình cần, còn anh chị bán hàng cứ đoán và bán từ những thứ đơn giản nhất như đèn, chân đèn cho đến cái kẹp phông, cảm giác cứ như một buổi ” brainstorm “ vậy.

 

Kỷ niệm một buổi shooting mình được đi theo hỗ trợ và học hỏi.

Dụng cụ trong ngành ảnh thì rất nhiều, mỗi thứ đều có chức năng riêng, chỉ có bản thân mới biết nhu cầu sử dụng ra sao, và trong lúc chưa rõ ràng về mục đích của mỗi thiết bị, kinh nghiệm sử dụng và suy nghĩ ” thấy cũng hay cũng ham, phòng hờ lỡ có job tới thì xài “, nên Khang đã mua nhiều thứ để rồi qua thời gian chỉ nằm trong kho, bám bụi, đến lúc nhận ra không có nhu cầu sử dụng với nó thì đem ra thanh lý hàng ” second hand “, có món mất giá sâu, có món không bán lại được-phải bỏ đi, riêng ở khoảng đồ không dùng tới cũng đã làm mình mất một số tiền không nhỏ trong thời gian đầu khởi nghiệp và qua thời gian từ từ hiểu ra được một phần về vấn đề tài chính, thì có khi chính số tiền đã mua những món đồ đó có thể giúp cho mình mua được những món đồ xịn hơn ở hiện tại. Nhưng chuyện gì cũng có hai mặt, và có một số điều Khang nhận ra.

1. Điều này tốt ra sao ?
Dù gì thì cũng đã lỡ mua rồi, nên lúc rảnh rỗi, đem ra vọc vạch hoặc tìm hướng dẫn sử dụng trên mạng, ít ra bản thân cũng có trải nghiệm nhất định với những món đồ ít xài đó, lỡ sau này bất ngờ có vấn đề gì phù hợp cần sử dụng tới thì bản thân cũng biết áp dụng hoặc hướng dẫn lại cho người khác một cách đúng đắn, đặc biệt là những lúc tác nghiệp, thật thiếu chuyên nghiệp và mất thời gian cho một thợ ảnh, khi có mặt khách hàng ở hiện trường, mà bản thân loay hoay sử dụng thiết bị, ngoại trừ trường hợp thuê một ekip chuyên về thiết bị đi theo thì miễn bàn, nhưng với bối cảnh là người khởi nghiệp, thì Khang cần phải tối ưu chi phí cho thu nhập của dự án.
Thêm một trường hợp lâu lâu cũng xảy ra, giá cả của thiết bị khi mua ở thời điểm trước lại rẻ hơn so với sau này, khoảng vài năm sau khi để trong kho và đem ra thanh lý, cũng có vài món làm mình bất ngờ do mặt hàng đó khó nhập về, nhưng đây chỉ là trường hợp ít xảy ra.

2. Bất lợi như thế nào ?
Trước hết là sử dụng chi phí cho thiết bị chưa đạt hiệu quả cao, khi cần chi phí cho những vấn đề khác thì bị hạn chế hơn ( ví dụ : các loại phí phải trả trước khi tác nghiệp, phí duy trì hoạt động khi không có việc ). Tiếp đến là thêm việc, thời gian quản lý những món đồ không dùng đến, tuy không dùng nhưng vẫn phải để ý đến nó, và vì sao lại như vậy ? Vì độ hao mòn theo thời gian của thiết bị vẫn có mặc dù không sử dụng, khi siêng năng và nhớ thì còn đem ra lau chùi, bảo quản, nhưng khi quên thì từ từ sẽ quên mất sự hiện diện của nó và bị bỏ phí, dẫn đến sau này có thể phải bỏ đi. Cuối cùng, ảnh hưởng đến sức khoẻ những anh em trong ekip, phải khuân vác nặng hơn, nhiều hơn mà không để làm gì.

Từ lâu tới giờ, ” người ta ” vẫn hay nói : ” tiền ai nấy xài, đèn nhà ai nấy sáng “, hoàn toàn đúng, và rất đồng tình. Nhưng với những khoảng hao phí của người mù mờ như mình trong giai đoạn khởi nghiệp, Khang kể để các anh chị và các bạn thấy được mặt bất lợi của nó, để có thể phát triển tốt hơn, duy trì được niềm đam mê – ngành nghề và sự yêu thích với nhiếp ảnh.
À….có một điều vui vẻ nho nhỏ ( đối với mình và anh em trong ekip ), sau này do thiết bị ngày càng nặng và nhiều, nên trước khi mua Khang thường hay hỏi anh em ” có khiêng nổi nữa không, chứ tôi là tôi không khiêng được “, anh em đồng ý thì mới mua, với điều này, mình suy nghĩ rằng anh em trong ekip rất quan trọng. Cám ơn anh chị và các bạn đã dành thời gian, hẹn gặp lại trong bài chia sẻ sắp tới, chúc mọi người một tối Chủ Nhật vui vẻ và ấm áp bên gia đình và người thân.
(Chủ Nhật, ngày 01/06/2025) 

Copy link

1.Đi tìm câu trả lời

” Hình này ai sử dụng, ai coi ? “

 

Xin chào anh chị và các bạn !

Mình là Hoàng Khang, thợ chụp ảnh tự do, đây là bài chia sẻ đầu tiên của mình trong lĩnh vực về nhiếp ảnh sản phẩm, đặc biệt là về sản phẩm xe hai bánh. Rất mong được góp một chút kinh nghiệm trong nghề, hoặc gửi đến niềm vui, động lực nho nhỏ nào đó cho người đọc, và ở phía ngược lại Khang cũng đón chờ sự góp ý từ mọi người để củng cố, hoàn thiện hơn tay nghề của mình.

Khác với nhiếp ảnh người mẫu, mọi thứ cần phải rực rỡ, lấp lánh, phong cách, ” ảo diệu ” lên, thì ở nhiếp ảnh sản phẩm đối với Khang, hình sản phẩm phải miêu tả được chất liệu, đường nét, góc cạnh, tỷ lệ tổng thể, logo thương hiệu, hoạ tiết, màu sắc một cách chính xác nhất; vì sao Khang lại suy nghĩ như vậy ? Một tấm hình, sự phục vụ trước tiên dành cho khách hàng ( client ) và sau đó đến người tiêu dùng ( customer ) thì tuỳ vào từng đối tượng mà chính tấm hình đó có mục đích riêng, lấy ví dụ sơ bộ để dễ hiểu hơn:

  • Đối tượng là đội ngũ Marketing: hình ảnh phải bảo đảm logo, màu sắc, đường nét nổi bật để phục vụ cho kế hoạch quảng cáo.
  • Đối tượng là bộ phận kỹ thuật, sản xuất: hình ảnh cần phải đúng tỷ lệ tổng thể, màu sắc, chất liệu để làm việc rõ ràng hơn.
  • Đối tượng là người tiêu dùng: hình ảnh cần phải chân thực, đúng màu, góc cạnh để họ có thể mường tượng ra được cái mà họ sắp mua ( nếu như sản phẩm chưa xuất hiện ở nơi họ mua ) nó ra sao, để có quyết định phù hợp với nhu cầu.

Khâu tiền kỳ và tác nghiệp chuẩn bị đủ tốt, khâu hậu kỳ sẽ tiết kiệm rất nhiều công sức và thời gian.
( Dự án team hợp tác sản xuất năm 2020 )

Còn nhiều lý do khác chưa nói đến nữa, và để giải quyết những yêu cầu trên cần có ở một tấm hình sản phẩm, quả không phải là điều dễ dàng, Khang đã mắc rất nhiều lỗi, nhận lại những phản hồi chỉnh sửa và cần thời gian soi đi soi lại những sản phẩm mình chụp chỉ mong tìm được hướng giải quyết. Để cho ra một tấm hình thoả tiêu chí của nhiều mục đích sử dụng, đòi hỏi sự chỉnh chu, chuẩn bị từ lúc ” Set-up “, cẩn thận quan sát, kiểm tra khi ” On-set, shooting ” và kỹ năng hoàn thiện hình ảnh ở khâu ” Photoshop “. Cả 3 giai đoạn này, mỗi giai đoạn giải quyết được 1 phần vấn đề của một tấm hình sản phẩm, kết hợp với nhau ta sẽ có câu trả lời chung cho yêu cầu của khách hàng. Hiện tại, trong quy trình làm việc của mình, Khang chia ra tỷ lệ phần trăm tương đối ở các khâu sản xuất một tấm hình sản phẩm, đặc biệt riêng về xe hai bánh như sau:

  • Khâu tiền kỳ ( Set-up, Pre-Production ): chiếm 35-45%, gồm chuẩn bị ánh sáng, thiết bị hỗ trợ ánh sáng, máy ảnh, máy tính, thiết bị vệ sinh – làm sạch sâu bề mặt sản phẩm.
  • Khâu tác nghiệp ( On-set, Shooting, Production ): chiếm 25-35%, kiểm tra kết quả so với yêu cầu, thấy được thiếu sót ở tiền kỳ, mường tượng việc cần phải làm ở hậu kỳ nhằm tối đa hiệu quả của hình ảnh – dữ liệu thô (file RAW).
  • Khâu hậu kỳ ( Photoshop, Post Production ): chiếm 20-30%, giải quyết vấn đề còn lại, điều mà máy ảnh không làm được, hoặc các hạn chế khác về con người và hiện trường.

Đó chỉ là tương đối, nhưng cũng đủ để hiểu phần nào tầm quan trọng, ưu điểm và sự hạn chế của mỗi quá trình, đặc biệt về khâu hậu kỳ – photoshop, có khá nhiều quan niệm đánh đồng là ” cứ về photoshop “, một phần nào đó trong cách làm việc, Khang không nghiêng về quan niệm này. Không phủ nhận tính hiệu quả, công dụng mang đến sự ” ảo diệu ” của phần mềm, nhưng có những vấn đề mà phần mềm sẽ không thể giải quyết được, hoặc chí ít là không giải quyết nhanh được.

Kết quả của hình minh hoạ phía trên ở dạng file RAW – chưa qua chỉnh sửa hoặc kéo sáng.

Ở đầu bài, Khang có để câu hỏi ” Hình này ai sử dụng, ai coi? “, đây là câu hỏi mà Khang đã đặt ra cho mình trong những ngày đầu khởi nghiệp, để trả lời cụ thể theo nghĩa đen thì khá rõ ràng rồi, nhưng còn những vấn đề ẩn sâu dưới câu hỏi này thì phải trải qua nhiều điều ở thực tế để đúc kết, kết hợp 3 khâu làm việc, đưa ra cách giải quyết và cho tới nay Khang vẫn đang cố gắng làm điều này trong quá trình làm việc.
Còn một yếu tố chủ quan cũng không kém phần quan trọng, đó là chính người thợ chụp ảnh cũng có lúc cần sử dụng những tấm hình này, nó thể hiện cách làm việc, khả năng, sự chuyên nghiệp của người thợ để có thể nói lên uy tín và tạo nên kỹ năng riêng của mình nhằm cạnh tranh trong môi trường nhiếp ảnh quảng cáo.
Chung chung thì suy nghĩ của Khang là như vậy, cám ơn anh chị và các bạn đã dành thời gian, hẹn gặp lại trong các bài viết sắp tới, mến chúc anh chị và các bạn một ngày làm việc và học tập hiệu quả.
( Thứ Năm, 29/05/2025)

Copy link

Lời giới thiệu

Hôm nay là thứ Ba, ngày 27 tháng 05 năm 2025.


Mến chào quý anh chị và các bạn !
Mình tên Hoàng Khang, là một thợ chụp ảnh tự do, hầu hết các dự án mình chụp là sản phẩm xe hai bánh, trước khi đọc thêm, các anh chị có thể ghé qua xem các dự án mà mình đã thực hiện ở phía trên. Mình đã suy nghĩ cũng khá lâu, và cũng không biết phải bắt đầu như thế nào cho phù hợp hơn, chi bằng………” thôi thì cứ làm đi, rồi mò từ từ cũng sẽ ổn hơn ” về việc mình chia sẻ kinh nghiệm trong nghề, đặc biệt là về sản phẩm xe hai bánh, chỉ mong sẽ góp được chút kinh nghiệm gì đó cho quý đồng nghiệp.
Trước khi bắt đầu những bài chia sẻ kinh nghiệm và câu chuyện trải nghiệm trong nghề của bản thân, Khang cũng muốn giới thiệu đôi chút về điểm xuất phát và góc nhìn của mình đang đứng, từ đó các anh chị có thể thấy cùng một hướng với Khang, ngoài ra, sẽ có thiếu sót ở hướng khác mà Khang chưa thấy và đây cũng là ý Khang hướng tới, mong sẽ được anh chị góp ý, để có thể cùng xây dựng và truyền đạt cho nhau, từ đó dẫn tới một ý xa hơn là hình ảnh sản phẩm ” made by Vietnam ” mỗi ngày một tốt đẹp hơn, không hề kém cạnh gì so với bên ngoài.

 

Dự án đầu tiên về xe mà team mình được thực hiện vào năm 2018.

Đôi điều về Khang, xuất phát là một sinh viên trường kỹ thuật công nghệ, học về IT – công nghệ và thích tìm hiểu lập trình trong 2 năm đầu của sinh viên, nhưng bản thân ngày càng chỉ cảm nhận được sự khô khan trong nó, nên rẽ qua chuyên môn Thiết Kế – Đồ Hoạ trong 2 năm tiếp đến, nhưng sự đam mê và tìm tòi về công nghệ vẫn không hề mất đi cho đến nay. Sau khi lãnh tấm bằng, được nhận làm trong một công ty in ấn khoảng hơn 3 năm, tiếp xúc với máy in kỹ thuật số và máy in offset trong khoảng thời gian này cũng là một trong những trải nghiệm thú vị đem đến nhận định riêng trong nhiếp ảnh của Khang sau này. Rời công ty in ấn, Khang may mắn được nhận vào một công ty agency Nhật Bản, từ đây, Khang cũng bắt đầu sự yêu thích với nhiếp ảnh về xe và tìm hiểu mỗi ngày về xe đẹp. Trong công việc, Khang cũng được giao trách nhiệm quản lý hình ảnh và đi theo các dự án chụp hình sản phẩm mặc dù việc chính là thiết kế, nên phần nào có học hỏi và phát triển từng chút một về nhiếp ảnh ở giai đoạn này, đâu đó được 4 năm.
Đối với Khang, thật mạo hiểm khi quyết định bước ra khởi nghiệp một studio chuyên về hình ảnh sản phẩm xe hai bánh, mối lo ngại đầu tiên là ” khách hàng ở đâu ? “, thậm chí có thể nói đối với nhiếp ảnh thương mại, đây là một thị trường ngõ hẻm – số lượng khách hàng rất nhỏ. Rất may mắn, Khang lại nhận được sự tin tưởng, ủng hộ và giúp đỡ từ các quý anh chị, quý khách hàng, quý đồng nghiệp và bạn bè, nên đã duy trì, phát triển và được mở mang cho đến nay.

 

Dự án về xe mà team mình được thực hiện vào năm 2025.

Có thể nói về kiến thức nhiếp ảnh của Khang, mọi thứ là do tự quan sát tìm hiểu, đào luyện, đam mê trải nghiệm, tự làm và đúc kết nên Khang nghĩ đây là góc nhìn của riêng mình, mà đã là góc riêng thì chắc chắn không tránh khỏi thiếu sót. Cuối cùng, rất mong sự đón đọc, góp ý, ủng hộ tinh thần từ tất cả mọi người, chỉ mong sắp tới trong các bài chia sẻ của Khang giúp ích một điều gì đó trong nghề nhiếp ảnh đặc biệt riêng trong hình ảnh về sản phẩm xe hai bánh, hoặc truyền một chút động lực, thậm chí các anh chị có thể đọc cho vui, giải trí cũng được, ít nhất nó mang lại một niềm vui nho nhỏ nào đó.
À……..! ở đầu bài, Khang có ghi ngày tháng, sự thật là nó không có ý nghĩa gì hết, chỉ là để nhớ dấu mốc bắt đầu hành trình mới của mình, mến chúc anh chị và các bạn một ngày vui vẻ, đạt thắng lợi trong công việc và học tập.

Copy link

About Us

Kstudio EKIP

Team

Each team member works in a different professional field, but we share the same passions and enthusiasms. Hence, we chose to unite together to form a team which we proudly believe to give the best services for our customers from the smallest details. With the desire to produce photos with significant commercial values, to indicate the high quality of Vietnam productions, no less than international crews. We always update the latest trends and actively learn new techniques to provide the best satisfactions for our customers in and out of the country from the first touches, till the last finished products for commercial uses.

Hoang Khang Photographer

Photographer - Hoang Khang

  • Started working as a designer from 2011 to 2019, Mr. Khang has been striving in an agency and printing industry so he has the ability to acknowledge clearly about all the common problems that most agencies tend to involve into before and after the process of using images for commercials or printing.
  • In 2013, he began to explore about commercial photography, then later in 2016, he decided to work as a designer and also a freelance photographer for some small projects, not only to expand in further photography career but also to learn more about the prevailing obstacles during the production process.
  • Since 2018, he has gotten the chances to collaborate with big and small brands in and out of the country, together he has been helping them to build up the best images for their products, assurance the confidence in his customers when using the finished images for their commercial uses.

Equipment

Equipment

Each team member works in a different professional field, but we share the same passions and enthusiasms. Hence, we chose to unite together to form a team which we proudly believe to give the best services for our customers from the smallest details. With the desire to produce photos with significant commercial values, to indicate the high quality of Vietnam productions, no less than international crews. We always update the latest trends and actively learn new techniques to provide the best satisfactions for our customers in and out of the country from the first touches, till the last finished products for commercial uses.

By young and enthusiastic team crew, Kstudio promises to bring the best contentment for our customers from the first collaborations.
Proudly contribute to building images for big brands in and out of Vietnam.

Contact

Email: k.photographystu@gmail.com

K Studio : 24 Le Than, Hiep Tan, Tan Phu, Ho Chi Minh City